Câu Hỏi 171: Chớ có dễ duôi
Câu chuyện đọc trong buổi bế giảng khoá 3 Thiền tứ niệm xứ tại Thiền viện Nguyên Thuỷ
Thiền sư Dhammapàla :
Để thay cho lời nói pháp ngày hôm nay, tôi xin đọc cho quý vị nghe một câu chuyện mà tôi nghĩ rằng quý vị sẽ thích. Sự kiện này xảy ra ở Srilanka tức là Tích Lan, có khoảng 30 vị Tỳ kheo và Sa-di đi đến đảnh lễ ngôi đại tháp tại Kayari. Khi đi trên đường mòn xuống núi, họ gặp một người đàn ông đi ngược chiều. Người này làm nghề đốt than, người ông ta nhem nhuốc tro than, thậm chí chiếc khố vàng duy nhất mà ông mang trên người cũng lấm lem lấm luốc. Bởi thế trông ông chẳng khác gì một cây than đen.
Sau khi làm xong công việc hằng ngày của mình, ông lựa một bó củi than cháy không hết rồi theo con đường mòn đi lên với tóc tai dài đến tận lưng và đứng đối diện với các Tỳ kheo. Một vị hỏi, “ Này cư sĩ, ông tên là gì?” Nghe hỏi đến tên mình người đàn ông cảm thấy hổ thẹn đặt gánh củi xuống, sửa soạn lại y phục và cung kính đảnh lễ vị Trưởng lão với ý nghĩ cầm chân Ngài một lát. Các vị Tỳ kheo đứng chờ nhưng các sa-di cười lớn ngay trước mặt vị trưởng lão.
Người đàn ông nói với vị Trưởng lão.
-“ Bạch Ngài, có phải các Ngài cười khi trông thấy con không? Các Ngài nghĩ rằng mình hoàn thành đời xuất gia của các vị tỳ kheo chỉ bằng y áo đó sao. Các Ngài chưa đạt được sự nhất tâm đấy. Trước đây con cũng là một sa-môn như các Ngài và con còn rất nổi tiếng với những năng lực thần thông trong giáo pháp này nữa.”
-“ Đối với con hư không như đất và đất cũng giống như hư không. Xa như gần và gần cũng như xa vậy. Trong một khoảnh khắc con có thể thâm nhập vào một trăm ngàn hệ thống không gian và Thái dương hệ. Vậy mà bây giờ các Ngài xem tay của con đây, giờ đã chẳng khác gì tay của một con khỉ.”
Rồi chỉ vào một thân cây ông nói tiếp,
-“ Ngồi dưới gốc cây ấy, con đã từng lấy tay sờ mặt trăng và mặt trời. Con còn ngồi với mặt trăng và mặt trời, xem nó như đất để chà chân vậy. Những năng lực thần thông của con là như vậy nhưng do dễ duôi mà giờ đây chúng không còn nữa. Chớ có dễ duôi, do dễ duôi mà người ta đi đến bại hoại như thế này. Chỉ những ai sống một cách tích cực mới đoạn tận được sanh già và chết. Do đó xin các Ngài hãy lấy con làm bài học và đừng có sao lãng việc hành các thiện pháp thuộc thiền chỉ và thiền quán. Hãy cố gắng tinh tấn bạch các Ngài.”
Như vậy ông vừa khuyên vừa cảnh giác tất cả các vị Tỳ kheo. Kinh cảm trước những lời của ông, ngay tại chỗ 30 vị Tỳ kheo và sa-di hành thiền chỉ và thiền quán và đắc được quả A-la-hán. Do đó chỉ -quán nhất thời có thể bị thối thất do dễ duôi nhưng sức mạnh của nghiệp thì vẫn luôn tồn tại. Vì vậy tôi mong tất cả quý vị đừng có dễ duôi và hãy cố gắng tinh tấn nổ lực hết sức mình để có thể chứng ngộ được niết-bàn.
Tôi xin dừng lời tại đây
Chuyển ngữ: CôNguyệt Minh
Chuyển biên: Tu nữ Santacitta
Download cau hoi 171
Phat Hoc Van Dap Phap Am Lưu Trữ
|